Thùy chi "Ngươi, đang làm cái gì thế này?" Phong Vân Vô Kị có chút mê man hỏi, thời gian đã quá lâu rồi, đầu não đã không còn được linh hoạt như lúc xưa, rất nhiều chuyện, phảng phất như rất quen thuộc, mà lại xa vời.
Thùy chi
Phỉ Lệ Ti che miệng mỉm cười, tiếng cười như chuông reo từ trong chiếc miệng nhỏ nhắn phát ra, ma nữ thiện nghệ nhất là cách dụ hoặc, một tay che miệng, một tay khác của Phỉ Lệ Ti đã lướt đến trên ngực
Thùy chi Phong Vân Vô Kị , ở đó nhẹ nhàng vẽ lên một vòng tròn. Một luồng kình khí màu hồng nhạt nhâp vào cơ thể Phong Vân Vô Kị , sau đấy, cái gì đó như bị đánh thức, một cảm giác khô nóng dâng lên từ dưới bụng.
Thùy chi Loại cảm giác này vô cùng khác lạ, đặc biệt vào lúc nhìn thấy Phỉ Lệ Ti cúi đầu xuống, ngực lộ ra một vùng mềm mại trắng như tuyết, cảm giác ấy càng mạnh thêm.
Thùy chi Phỉ Lệ Ti liếc nhìn Phong Vân Vô Kị yêu kiều, trong mắt lưu chuyển sắc dục, bàn tay mềm mại thon thả như con răn nhỏ lướt trên quần áo Phong Vân Vô Kị , ánh mắt thoáng qua nhãn thần càng lúc càng mê man của Phong Vân Vô Kị ,
Thùy chi Phỉ Lệ Ti khẽ nghiến răng,bàn tay nhỏ nhắn cuối cùng trượt theo phía dưới áo Phong Vân Vô Kị .
Một cảm giác như bị sét đánh truyền ra toàn thân Phong Vân Vô Kị , toàn thân như vừa bị điện giật, tê tê dại dại, nơi yếu hại ở trong khố, đột nhiên bị tập kích, lập tức ngưỡng lên, đối với Phỉ Lệ Ti giận dữ.
Thùy chi
"Sao lại như thế này? .... .... Sao lại như thế này?" Phong Vân Vô Kị nói mơ màng, ngay cả trước khi y phi thăng, một lòng hướng tới võ đạo, đối với chuyện này tuy có chút hiểu biết, nhưng cũng chỉ hữu hạn, còn chưa từng cùng nữ nhân tiếp xúc gần như thế này.
Thùy chi Phỉ Lệ Ti cuối cùng đã cười, như một đoá hoa mai, bừng nở khi đón gió trong tiết trời đông lạnh, mĩ lệ đến mê người, chiếc miệng nhỏ như đoá anh đào, hạ xuống bên dưới, liền đưa vật đang dương lên nhập vào trong miệng, cái đầu bắt đầu chuyển động có tiết tấu.
Thùy chi Cảm giác chật hẹp ấy kích thích mạnh mẽ vào cảm quan của Phong Vân Vô Kị , ngay trong ý thức, tốc độ diễn luyện công pháp đã so với bình thường chậm đi không ít.
Ư ! Một loạt tiếng ngâm khe khẽ từ trong họng Phong Vân Vô Kị phát ra,
Thùy chi hoàn toàn là một phản ứng theo bản năng, Phong Vân Vô Kị ôm cứng lấy đầu Phỉ Lệ Ti, hai tay xuyên vào mái tóc dài mượt như tơ , để khuôn mặt xinh đẹp ấy ép ngang vật đang dựng lên.