Truyện cưá»i 18
Cơn bão khủng khiếp
Trên chuyến bay vượt đại dương đang nằm trong tâm một cơn bão khủng khiếp, chiếc máy bay lắc qua, lắc lại dưới sức thịnh nộ của mưa, gió và sấm chớp. Hà nh khách gà o thét, hỠchắc mẩm chiếc máy bay rồi sẽ lao đầu xuống đất và tất cả sẽ chết.
- Ở đỉnh Ä‘iểm cá»§a cÆ¡n bão, 1 phụ nữ trẻ trung bước ra và gà o lên "Tôi không thể chịu đựng được nữa! Tôi không thể ngồi đây và chết như má»™t con váºt, bị buá»™c chặt và o ghế. Nếu tôi chết hãy để tôi chết như má»™t ngưá»i đà n bà . Ngưá»i nà o ở đây có đủ nam tÃnh để mang Ä‘iá»u đó đến cho tôi?".
- Ngưá»i phụ nữ thấy má»™t cánh tay giÆ¡ lên và ngưá»i đà n ông lá»±c lưỡng bắt đầu tiến vá» phÃa cô. Khi đến gần, anh ta cởi phăng chiếc áo sÆ¡ mi ra. Ngưá»i đà n ông cầm chiếc áo trên tay và nói "Tôi có thể khiến cô cảm thấy mình là má»™t ngưá»i đà n bà trước khi chết, có hứng thú chứ?"
- Ngưá»i phụ nữ hăm hở gáºt đầu.
- Ngưá»i đà n ông liá»n đưa chiếc áo và nói "Hãy là cho thẳng chiếc áo nà y ngay láºp tức".
Chá»§ quan
Cô gái Ä‘ang tắm thì có tiếng gõ cá»a.
- Có ai ở nhà không?
- Ai đó?
- Anh mù nhà bên đây.
Cô gái nghÄ© thôi khá»i mặc đồ, dù sao anh ta cÅ©ng mù mà . Cô gái ra mở cá»a và há»i:
- Tìm tôi chi váºy?
- Em chúc mừng tôi đi!
- Vì sao?
- Tôi đi mổ mắt và đã thà nh công, giỠthì mắt tui sáng rồi.
Sá»± tÃch hoa Dâm Bụt
Có một cô gái khóc nức nở bên bỠsuối.
– Bụt hiện lên và há»i: Tai sao con khóc?
– Cô gái trả lá»i: Con vừa bị ngưá»i ta hại. But bèn ôm cô gái và o lòng và bảo : thế nà y ư?
– “Không phải†cô gái đáp : Còn hÆ¡n thế, Bụt liá»n hôn và o má cô gái và bảo: Thế nà y ư?
– Không phải, còn hÆ¡n thế, Bụt bèn “còn hÆ¡n thếâ€. Xong rồi, bụt há»i: thế nà y ư?
– Cô gái đáp: còn hÆ¡n thế vì thằng kia bị AIDS (thôi bá» mẹ Bụt rồi, nó ??????????????? nói sá»›m). Thế rồi má»™t thá»i gian sau Bụt chết Ä‘i, nÆ¡i Bụt chết, má»c lên má»™t loà i hoa, gá»i là hoa Dâm Bụt.
Bà quyết là m vưá»n
Má»™t ngưá»i đà n bà đẹp có thú vui là m vưá»n, trồng hoa và cả rau trái nữa. Nhưng cái vưá»n cá»§a bà ta so vá»›i cái vưá»n cá»§a ông hà ng xóm thì thua xa.
Sau 1 thá»i gian ngần ngại, bà nà y đánh bạo qua bên ông hà ng xóm há»i cách săn sóc vưá»n:
- Thưa ông, cà chua vưá»n nhà ông to và chÃn đỠquá đẹp. Tôi không biết ông chăm sóc nó như thế nà o?
Ông là m vưá»n sung sướng được trả lá»i ngưá»i đẹp:
- Thưa bà , rất dá»…. Má»—i sáng và chiá»u… dạ tôi xin lá»—i bà … tôi thoát y đứng trước luống cà chua. Chúng nó đỠmặt lên đấy.
Ngưá»i đà n bà trở vá». Sáng và chiá»u hôm sau bà là m thá» như lá»i ông hà ng xóm chỉ vẽ. Nhưng là m váºy suốt tuần không có kết quả gì cả.
Má»™t hôm, ông hà ng xóm Ä‘i qua vưá»n bà nà y há»i thăm. Bà ta bá»±c tức trả lá»i:
- Cà chua bên tôi vẫn thế, không tốt hơn chút nà o. Nhưng ông nhìn già n dưa leo kìa, trái nà o cũng phồng lên hết cỡ!